-Trên tay chú là tấm biển lớp. Nếu muốn lấy nó, cháu phải làm gì?
-Dạ, cháu sẽ giơ ta ra với lấy nó.
-Nếu chú giơ nó lên cao, cháu sẽ làm gì?
-Dạ, cháu sẽ đứng lên một cái ghế, với lấy nó.
-Nếu chú để nó lên ngọn cây, cháu sẽ làm gì?
-Cháu sẽ lấy một cái sào, chọc vào nó.
-Giỏi lắm. Vậy nếu chú để nó về 2000 năm trước, cháu sẽ làm gì?
-Dạ, dạ, dạ...Cháu chưa biết làm gì!
********
-Ai biết, giơ tay chú xem?
(Cả trường suy nghĩ)
******
(Rồi cũng có một bạn giơ tay phát biểu)
-À, cháu biết cách rồi, phải mở sách ra, tìm thông tin về nó, đọc về nó ạ!
-Ồ tuyệt vời! Đây chính là thiên tài của buổi chiều ngày hôm nay! Đúng là chúng ta chỉ có thể biết về nó và chạm vào nó nhờ đọc sách. Thế thì rốt cuộc chúng ta đọc sách để làm gì nhỉ?
-Dạ, để có thể biết về về những thứ của 2000 năm trước.
-Tốt lắm! Vậy nếu không đọc sách, mà đọc mạng, xem Clip, xem truyền hình có được không?
-Được ạ!
-Thế tại sao chúng ta lại phải đọc sách, thay vì chọn mạng Internet?
(Cả trường lại im phăng phắc).
****************
Lúc này thì chú giải thích:
-Tại vì bán cầu não chúng ta chia làm 2, não bên trái xử lý chức năng thông tin, hình ảnh, não bên phải xử lý chức năng tưởng tượng. Càng mở mạng, xem clip hay xem tivi, tức là càng xem những cái cụ thể chúng ta càng phát huy chức năng của não trái.
Chỉ có đọc sách, chìm vào thế giới của những suy ngẫm chúng ta mới có thể phát huy chức năng của não phải. Tức là chúng ta sẽ tưởng tượng. Chúng ta sẽ bay bổng trong thế giới của những tưởng tượng.
Mà các cháu biết không, con người khác con vật ở chỗ, con người biết tưởng tượng, con vật thì không. Con người tạo ra một đời sống như ngày hôm nay, với rất nhiều những phát minh như ngày hôm nay suy cho cùng vì con người biết tưởng tượng. MẤT TƯỞNG TƯỢNG LÀ MẤT HẾT.
Vậy thì tại sao chúng ta phải đọc sách, các cháu hiểu rồi chứ?
Theo Phan Đăng